top of page

Một Bài Đăng Không Chuẩn Bị Trước


Lâu quá rồi tôi mới viết content. Phải 3 tháng rồi đấy. Các bài bạn đọc trên page gần đây đều là tôi viết từ năm ngoái khi mà đầu óc tôi còn chưa mụ mị về những vấn đề bên trong.


Tôi dừng viết phần vì tôi bận sửa chữa phần “con” bên trong người của mình, phần vì câu chữ không còn muốn làm bạn với tôi nữa khi nó thấy tôi đang bị rối loạn..


Tôi thường viết về những điều diễn ra xung quanh cuộc sống của tôi. Tôi lấy nguyên liệu là những câu chuyện thường ngày mà bản thân đang trải nghiệm, tôi tự thấm nó rồi viết ra bằng cảm xúc cho bạn nghe.


Có thể là chuyện buồn

Có thể là chuyện vui

Có thể là mấy chuyện nhỏ nhặt linh tinh mà tôi lại chiêm nghiệm ra mấy thứ hay ho

Tôi kể cho bạn không phải vì muốn kể hay chạy theo KPI nào, mà đơn thuần muốn trút lại suy nghĩ của mình xuống những con chữ đơn thuần.


Tôi không tin vào bộ não cá vàng của mình, nó thật như đứa trẻ con, rất hay quên.

Bởi vậy khi nào tôi có buồn thì tôi sẽ viết kiểu buồn.


Viết để ngấu nghiến cảm giác buồn là gì.

Viết để rút ra một bài học.

Viết để gửi thông điệp tới một người nào đó mà tôi muốn gửi dù chả biết họ có đọc hay không.


Viết cho lòng nhẹ bớt là nhiều.


Còn khi nào vui thì tôi lại viết kiểu vui. Đa phần là các bài nói về Motivation để hướng mọi người tới sự tích cực.


Việc viết lách với tôi thú vị lắm. Tôi thích cái tôi viết vì tôi thường chả phải nghĩ gì cả, tay nó tự gõ lạch cạch mà thôi

Tôi muốn bài viết chân thực nhất nên hiếm khi nào tôi phải trình bày theo công thức bố cục. Cứ kệ, viết gì thì viết. Tôi không ép mình phải viết hay, tôi cũng chả ép câu chuyện phải có nội dung.


Viết.. là viết thôi


Công việc là công việc. Còn thư giãn là thư giãn.

Các bài viết trên đây của tôi thư giãn là nhiều. Bài nào về chuyên môn thì tôi mới chú tâm trình bày cho bạn đọc dễ hiểu.


Bởi vậy.. bài này cũng chả có mục đích gì hết, khá khen cho bạn nếu như bạn vẫn đang đọc tới dòng này. Quả là một fan câu chữ cuồng nhiệt :”)


Bài đăng ngày ghi đơn thuần để mọi người biết tôi đang trở lại viết dần dần. Tôi có mục tiêu là viết được một cuốn sách cho riêng mình, cũng chả biết có ai đọc không, nhưng tôi vẫn sẽ làm để thỏa mãn cơn khát chữ của mình.

Và phần vì tôi muốn gửi lại cảm xúc của mình cho những người mà tôi muốn gửi tới mà không đủ can đảm để gửi.


Trông hào nhoàng thế thôi chứ tôi nhát lắm.


Ngày trở lại.

Việt.


4 views

Recent Posts

See All

Comments


bottom of page