top of page

Người Đánh Giày Và Tôi


Anh ta vẫn ngồi ở cạnh chiếc cây. Gần như lúc nào tôi ra quán cà phê này cũng thấy anh. Có lẽ đây là trụ sở làm việc chính, hoặc chỉ là nơi dừng chân với những khách quen của anh.


Sự tận tụy được thấy rõ trong cách anh làm việc. “ Không biết một ngày làm việc như vậy anh sẽ kiếm được bao nhiêu nữa “ - Tôi tự hỏi, nhưng tôi có niềm tin rằng người đàn ông này đang vui sống lắm, vì đồng tiền kiếm được sẽ lo được cho con, lo cho gia đình.


Hà Nội vào thu. Mát lắm. Cũng may vì những người làm việc trên đường như vậy không bị cái nóng thấm vào sức khoẻ, họ sẽ đỡ mệt hơn, vui sống và làm việc hơn.


Vì cuộc sống mà.

Ai cũng sẽ phải đổ mồ hôi.


Đang ngồi trên tầng 2 của quán, tôi thơ thẩn nhìn ra trời mây. Nghĩ về lần cuối mình làm việc một cách thật say mê như vậy là khi nào? Yêu công việc đến độ vui cười, tới độ nhận được đồng tiền về tài khoản là vui sướng hạnh phúc vì đã lo cho người thân được..


Lâu thật rồi.


Vì kinh doanh có lúc lên lúc xuống. Cảm xúc dễ bất ổn.

Tôi tin rằng ai làm chủ thương hiệu cũng bị như vậy.


Vài tháng trước, khi công việc bắt đầu có dấu hiệu đi xuống, tôi căng thẳng tột độ. Không còn thấy nụ cười, thậm chí không còn biết giao tiếp xã hội thông thường là cái gì.


Tôi chui vào một góc của riêng tôi. Ngấu nghiến, chịu đựng cảm giác bị thất bại một mình.

Không dễ chịu chút nào, để mà nói.


Thú thực rằng tôi đã từng thất bại nhiều lần, một kẻ tự tin vào khả năng luôn tích cực ở mọi hoàn cảnh, thế mà cũng để cuộc đời tát cho vài cái mới tỉnh ngộ.


Đến giờ vẫn thế..


Cho tới thời điểm này, tôi coi thất bại là một cái vấn đề nào đó mà cần phải tìm ra phía sau. Vì kinh doanh như một dòng suối đang chảy vậy. Nếu có vật cản ở giữa con suối, dòng nước sẽ bị biến dạng ngay tức khắc.


Như một người tiến sĩ khảo cổ học, tôi lần mò vết tích của những thất bại ngày trước, phủi đống bụi đã cũ trên đôi giày nơi lưu giữ những bước đi trên hành trình kinh doanh của mình.


Có gì đó sai sót ở đây.

Tôi lần mò .. tỉ mỉ… từng tí một.



Và cuối cùng tôi đã tìm ra.


Hoá ra chả có gì là sai sót cả.

Cái sai sót duy nhất ở đây đó là bản thân tôi. Cái bên trong tôi đã không vững vàng trước những sự lên xuống của cuộc sống. Khi mọi thứ tốt đẹp tôi cũng không biết vui. Nhưng khi mọi thứ tồi tệ thì tôi lại rơi vào cái giếng không đáy của sự thất vọng vậy.


Tôi đã phải tìm tới thiền. Xem những video về cuộc sống con người thường ngày. Để thấy thật ra ai cũng có một cuộc sống giản dị mà thôi, vật chất hay danh xưng chỉ là cái đi kèm. Có cũng được mà không có cũng được. Bản chất bên trong mới là quan trọng.


Giữ vững được cái tâm. Ắt giữ vững được thế giới bên ngoài.


“ Suy cho cùng, chả còn điều gì là quan trọng cả” - Đó là câu tôi học được từ Napoleon Hill , tác giả của rất nhiều cuốn sách nổi tiếng.


Tôi thì chưa dám nói mình đã vượt qua hẳn hoi giai đoạn thất vọng đó.

Nhưng tới thời điểm tôi viết những dòng này, cảm xúc tôi tốt hơn. Tôi nhẹ nhàng hơn, Nhìn nhận mọi thứ dễ dàng hơn, dẫu cho là thất bại hay chiến thắng.


Vì sự hạnh phúc ta hằng kiếm tìm, nó luôn hiện hữu ở đâu đó ngoài kia. Từ những điều giản dị, nhỏ nhặt.


Một cơn gió thoảng quá. Một nụ cười làm xao xuyến con tim. Hay hình ảnh 2 ông bà đang dắt tay nhau qua đường…


Ôi.. cuộc sống.

Càng sống ta lại càng thấy mình thật nhỏ bé trước những điều nhỏ bé vĩ đại.


Công việc mà chúng ta đang làm chỉ là một khía cạnh, vậy nên không thể vì nó mà phá hỏng toàn bộ bức tranh cuộc đời được.


Chúng ta còn nhiều thứ lắm.

Có sức khoẻ, có những người thân luôn ở bên, có những người bạn bè sẵn sàng lắng nghe chia sẻ..


Hãy trân trọng những điều bạn đang có.

Để những điều sắp tới thu hút về cuộc đời của bạn biết rằng chúng cũng sẽ được trân trọng như vậy.


Bởi vậy, nhìn ngắm người đánh giày ngồi dưới gốc cây làm công việc thường ngày của họ.

Cũng là một hình ảnh thật đẹp.

Xứng đáng để nở một nụ cười với hiện tại.


Mặc cho tương lai hay quá khứ cứ trôi.

Chúng ta là chúng ta.

Ngày hôm nay

Vui sống.

Hạnh phúc.

Và an yên…


Chúc cho tất cả những ai đọc được dòng này của tôi có một cuộc sống thật hạnh phúc, an nhiên, bình an, no đủ, và ngập tràn tình yêu thương.


Việt Nguyễn.

Hà Nội. Ngày thu về.

Chầm chậm. Để lắng nghe.


6 views

Recent Posts

See All

Comments


bottom of page