top of page

Tôi Vui Phát Điên Lên Vì Có Thêm Một Đơn Hàng Miễn Phí..


Vâng, đúng rồi, tôi chả có thêm xu nào cả. Có thể bạn sẽ tưởng tôi đang có rất nhiều tiền hoặc công việc kinh doanh quá phát triển nên không cần tiền nữa?


Ồ không, trái lại tôi đang viết bài này khi đang ở trong thời kỳ điên rồ nhất trong quá trình làm kinh doanh của mình. Tôi bị hất tung toàn bộ kế hoạch của mình lên, đánh bật mọi sự tích cực và niềm tin của mình trong một khoảng thời gian dài và bắt đầu phải chịu những cơn suy thoái khủng khiếp cho cả doanh nghiệp của mình.


Nếu như bạn đã kinh doanh vài năm và đang ở trong năm 2023, chắc bạn sẽ hiểu điều tôi nói.


Thế đấy.

Thú thực tôi chả biết nấu ăn nhưng ít ra cũng biết vị nào là vị gì. Vừa rồi tôi vừa nếm mùi vị mặn từ đôi mắt của mình, nếm mùi vị hăng hăng của mặt đất khi quỳ gối và phải cúi gục đầu xuống..


Tôi đã nắm chặt tay vào và đập bùm bùm vài cái xuống đất cho hả giận.


Tất nhiên chả ai để ý cả. Vì khi đó tôi đang tập boxing và mượn cớ đấy để xả toàn bộ những cơn lũ trong lòng mình ra ngoài mà thôi.

Trở lại câu chuyện chính.


Trước đây tôi có đọc được một câu nói rằng, nếu như bạn đang gặp khó khăn, hãy đi giúp người khó khăn hơn bạn.


Nói thật là đọc xong thì thấy hay nhưng tôi chả hiểu cái quái gì cả. Đứng không vững thì hơi đâu còn đỡ người khác cơ chứ..


Rồi tự dưng đang trong giai đoạn này, tôi tự nhớ lại câu nói ấy.


Xong tình cờ tôi cũng được những người bạn xung quanh nói về việc CHO ĐI, rồi tôi cũng đi thiền và ngẫm ra thật nhiều về quy luật Nhân Quả..


Vì cũng chả biết làm gì hơn nữa khi mọi kế hoạch bị đổ bể, vậy nên tôi tìm cách thực hiện theo.


“ Hmm.. Nên giúp đỡ ai đây? Và cho đi điều gì nhỉ?” - Tôi hay tự hỏi câu hỏi đấy cho bản thân


Tới cái ngày tôi quyết định cho đi thật sự, tôi bắt đầu gặp mặt những bạn bè xung quanh mình và xem liệu họ có cần tới sản phẩm của tôi hay không. Bản thân tôi tìm tới họ không phải để chốt đơn gì hết, tôi tìm chỉ để đơn thuần giúp đỡ họ một cách phi lợi ích, đúng nghĩa là tôi cũng chả biết họ đem lại điều gì cho tôi sau này không.


Có thể có, có thể không. Tôi chịu.

Tôi chỉ biết mình cần giúp họ thành công trước.


Nếu bạn chưa biết thì chương trình coaching của tôi có mức giá rất cao, và tất nhiên giá trị của nó thì còn x10 lần hơn thế.


Vâng. Và tôi offer toàn bộ điều này cho họ hoàn toàn miễn phí.


Bạn có thể nghĩ tôi điên thật rồi phải không? Rằng sao doanh nghiệp cắm đầu đi xuống mà lại làm điều như thế. Lấy gì sống, lấy gì nuôi bản thân…


Nói thật tôi phải đấu tranh rất nhiều cho hành động này của mình.

Tôi cũng nhớ về một câu nói của người anh của mình, rằng hãy trở thành một người kinh doanh có 10 năm kinh nghiệm, chứ không phải một người kinh doanh 1 năm lặp lại 10 lần..


Và đây là cách tôi tự khám phá sự biến dạng suy nghĩ của mình, kiểm chứng về những điều tôi đã học được trong suốt thời gian qua.

Và cũng để xem rằng, liệu tôi có giỏi như tôi nghĩ không?

Một người dạy người khác về thương hiệu, về kinh doanh, hắn sẽ làm gì trong thời điểm này?


Nếu tôi đủ giỏi, đương nhiên rồi mọi thứ rồi sẽ ổn

Còn nếu không, chả sao cả, tôi sẽ khiến bản thân học tập để phát triển nhanh hơn.

Tôi đang coi những gì tôi làm để kết quả cho doanh nghiệp trong vòng 1 năm tới. Nó chậm phát điên, và quả ngọt rất lâu nữa mới được thấy. Nhưng đã có rất nhiều tín hiệu vũ trụ gửi tới cho tôi, từ những bài post, từ câu chuyện những người bạn chia sẻ với tôi..


Rằng trong kinh doanh người nào kiên nhẫn và chịu đựng được mới là người hay. Làm vài chục năm cơ mà, một năm ăn đòn thì có sao.


Bởi vậy tôi đang chấp nhận việc chịu đòn trong thời gian này, đơn thuần để xem khả năng sáng tạo và chịu đựng của mình tới đâu.


Tôi không còn quá trẻ, cũng đến ngưỡng tuổi nên lập gia đình rồi.


Tôi sắp không còn cơ hội để thử và sai nữa. Vậy nên tôi sẽ tận dụng nốt quỹ thời gian giới hạn này của mình để làm điều mà tôi chưa từng nghĩ mình dám làm.


Thắng thì tốt

Thua thì có trải nghiệm hay để kể lại.


Cuộc sống là tập hợp của những câu chuyện, và niềm vui cuộc sống là từ những câu chuyện hay. Như vậy trong trường hợp này tôi đâu có thua gì đâu, đúng không?


Hôm nọ tôi có viết một bài, về những tháng ngày đẹp trời bán được hàng thì ai cũng thích, nhưng những ngày không bán được hàng thì sẽ làm gì? Thậm chí nếu phải bắt đầu lại từ đầu thì sẽ làm gì?


Tôi đang tự trả lời câu hỏi đấy cho chính mình.

Và đây là điều tôi đang làm.

Tôi cho đi mọi khả năng của mình với những người xung quanh, giúp họ thắng trong cuộc chơi của chính họ trước.


Và khi họ thắng, bằng cách nào đó, tôi cũng sẽ chiến thắng một cách âm thầm.

Tôi có cuộc chơi của riêng mình.

Về đích muộn cũng không sao.


Nếu như bạn hỏi cảm giác của tôi bây giờ là điều gì?

Thì nó là nhẹ nhõm, là phấn khích. Đó là cảm giác gần 1 năm rồi tôi chưa có trong công việc này.


Như một người thuỷ thủ đang trong giông bão mà vẫn hú hét và hào hứng nhún nhảy quanh thuyền vậy.

Hơi quái lạ đấy, tôi cũng chả biết tại sao

Kết quả của hành động này của tôi như thế nào..

Cùng đợi xem.

Tôi cũng háo hức nữa là.

Việt Nguyễn

Một ngày vui một cách lạ thường.


9 views

Comments


bottom of page